Cho
tôi một vé về quê hương
Trên
đường chân lý phủ rêu tường
Hoa
đồng nội nở màu trắng áo
Em
gái hái hoa một buổi chiều.
Cho
tôi gặp lại mẹ thương yêu
Tóc
trắng pha sương, bước gập ghềnh
Quan
gánh trên vai, khang tiếng gọi
Cho
tôi vững bước đến tương lai.
Cho
tôi gặp lại người cha yêu
Quần
áo nhăn nheo, bùn vương áo,
Sương sớm đường cày cha chẳng ngại
Mưa,
nắng bao ngày sạm màu da.
Cho
tôi đi lại chiếc cầu xưa
Gập
ghềnh, cong queo vẫn thường tình
Dưới
nước, trên khô màu tre cháy
Phơi
mình đứng mãi vẫn hiên ngang.
Cho
tôi tắm mát ở dòng lâu
Tụm
năm, tụm bảy thi nhau lặn
Buổi
chiều xế bóng Ông dẫn cháu
Bà
tôi quan gánh, rửa rau cơm chiều.
…
Một
vé về quê có đủ không???
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét