Thứ Năm, 1 tháng 12, 2011

CÔ TÔI


CÔ GIÁO TRƯỜNG LÀNG

Sân trường như khoảng trời vuông
Áo em trắng nõn nhẹ vương mây chiều
Cặp môi xinh, mảnh trăng treo
Dịu hiền giữa những chòm sao- mắt trò
Long lanh, trong sáng, ngây thơ
Quây quần như dải ngân hà bên em
Mỗi ngày nắng mới bừng lên
Khoảng trời vuông ấm lời em giảng bài
Nghe như quá khứ xa xôi
Vọng về từ thuở đất trời hồng hoang
Triệu năm lật mở từng trang
Sâu trong con chữ, mênh mang lẽ đời
Vượt thời gian đến tương lai
Mở ra bát ngát chân trời ước mơ
Từ trong ánh mắt trẻ thơ
Đã như thấy cả tiền đồ nước non
Sân trường – một khoảng trời con
Em là tia nắng góp nên mùa vàng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét