Thứ Tư, 15 tháng 2, 2012

BÀI GỬI THAM KHẢO CỦA ÔNG NGUYỄN THANH XUÂN

Dân ca
                                Bài dân ca Quảng trị thiệt hay
Khoai to vồn thì tốt cộ  
Đậu ba lá thì vừa un
Gà mất mẹ thì lâu khun.
Gái thiếu trai thì thậm khổ.
Trai thiếu gái cũng thậm khổ !
Trời sinh trâu thì sinh cỏ
Trời sinh giếng thì sinh mo (1)                                                            
Trời sinh tui thì sinh o .
Tui một mình cũng khôn đặng
O một mình cũng khôn đặng.
.
Gió ngoài biển hắn thổi vô
Mây côi trời hắn cuốn lại.
O với tui cùng cuốn lại.
Hai đứa mình cùng cuốn lại

(1)Mo cau,chằm thành gàu múc nước
       Tui nghe bài ni, bà con ngâm không phải ngâm, vè không phải vè, hò không ra hò mà giọng điệu như hát  “Huyền thoại Mẹ” của Trịnh Công Sơn.(Nhớ và có tham khảo)
                  Cảm nhận: Anh nông dân trẻ, ve o con gái. Anh ta am hiểu nghề nông như là một lão nông. Để buộc o phải lấy anh ta,với những lý lẽ đưa ra không ai chối vào đâu được. Rất dân dã mà triết lý vô cùng
                                                                      Nguyễn Thanh Xuân
                      Thủy tinh với lời trần tình dưới đây nghe cũng dễ thương. Xin bạn bè hiểu thêm lẽ đời.                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                       
                        Chuyện tình Thuỷ tinh
 “Mỵ nương hỡi ngàn năm em có biết?
Còn một người mãi tha thiết yêu em?
Vì bất công mà lỡ mảnh oan duyên
Phải ôm hận dưới đại dương sóng nộ.
Em có nhớ buổi cầu hôn hôm đó
Trước sân rồng tôi đã trổ oai linh
Sức anh hùng đâu thua kém Sơn Tinh
So văn võ ngang tài thần núi Tản
Khó phân định nên Vua cha ra hạn :
Sáng hôm sau dâng Lễ vật cầu hôn
Thật bất công khi núi Tản gần hơn
Nên em phải thuộc về người tới trước
Giữa đại dương làm sao tôi tìm được
"Voi 9 ngà, gà 9 cựa, ngựa 9 hồng mao"
Những thứ này chỉ có ở núi cao
Mà tôi lại là thần coi dưới biển
Đám trung thần, vì tôi, xin tình nguyện
Hóa thân thành lễ vật để dâng cha
Nhưng tới nơi thì em đã đi xa
Thua oan ức, Mỵ Nương ơi, có thấu!
Đám bạch tuộc, ba ba, cá sấu
Lũ tôm cua, cá mập, thuồng luồng
Cãi lời tôi, cố theo đuổi Mỵ Nương
Để bày tỏ công bằng và lẽ phải
Nhưng Sơn Tinh đã ra tay sát hại
Giết thủy dân xác ngập, máu tràn
Một cuộc tình để trăm mạng thác oan
Tôi là kẻ ngàn đời mang tiếng nhục
Tôi có thể dùng cuồng phong, bạo lực
Tung sóng triều dâng ngập núi Tản Viên
Nhưng chỉ vì sợ làm hại đến em
Và không muốn máu thường dân phải đổ
Em có thấy đại dương cuồng sóng nộ
Là mỗi lần tôi thương nhớ đến em
Mãi ngàn đời sóng không thể lặng yên
Vì thần biển chưa quên tình tuyệt vọng.
Nguyễn Thanh Xuân


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét