Thứ Hai, 2 tháng 1, 2012

VẠN KIẾP ĂN NĂN


Không bước vội đời chẳng dài thêm nữa
Tóc pha sương lỗi hẹn với thời gian
Đếm thu muộn ngỡ đông về vội vã
Mấy mùa trăng hoa nở…hoa tàn
Đường lữ thứ ai than đời mộng mị
Gom buồn vui trả lại dấu chân hoang
Quên bình yên lãng du dòng trôi nổi
Trải thiên thu bèo bọt lối đi mòn
Qua mấy độ trăng tròn rồi lại khuyết
Mịt đường dài chân mỏi lối đi quanh
Nhịp luân hồi dập dìu trong hơi thở
Mấy tăng kỳ đạo quả vẫn mong manh
Cơn mưa hạ xóa tan niềm tục lụy
Ngọn đông phong nguồn ái dục triền miên
Hoa xuân nở hoa lòng còn khép hở
Mấy thu rồi ta chẳng chút hồn nhiên
Từ mê muội đến bến bờ thức tỉnh
Biệt trần gian xin khép cửa từ bi
Dòng sinh tử dạt dào trong vọng thức
Mỗi đêm về tập tễnh cõi huyền vi
Tự vô biên tấm thân làm quán trọ
Ai ngờ đâu là biển của buồn vui
Đêm quạnh quẽ ôm trọn vầng cô nguyệt
Thả linh hồn thơ thẩn đến muôn nơi
Vùi khát vọng nhìn hư hao một thuở
Gối chân này xin vạn kiếp ăn năn
Khổ hải thao thao thiện ác còn tuôn chảy
Dòng sông này… thôi chở một vầng trăng.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét